Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

 Một quán nhỏ ven đường Hưng Đạo
Tôi quen em từ dạo tân binh
Và từ đó mối tình chớm nở
Tôi yêu em một thuở vô tư
Rất thơ mộng không như tuổi lớn
Chẳng suy tư đau đớn lo âu
Giữa trưa hè biết đâu giá rét
Giờ xa rồi mới biết cô đơn
Còn đâu nữa mình hờn mình dỗi

Xa thật rồi những tối tâm tư
Những nét bút trang thư hồi ký
Viết cho ai đây nhỉ ?bây giờ
Em đi rồi xa mờ kỉ niệm
Về quê chồng màu tím xưa phai
Tôi không nghỉ cho ai lỗi cả
Bởi duyên phần định giá ấy thôi
         Nhưng biển nào lại ngơi gợn sóng ?
         Cánh rừng nào vắng bóng chồi non ?
         Chuyện tình xưa mãi còn thoi thóp
         Như tim anh co bóp nhịp đều
         Tôi yêu em yêu nhiều nhiều lắm
         Hơn cả thời say đắm bên nhau
Thôi chắc phải nuốt vào ký ức
Làm hành trang cho bước ngày sau
Rồi tâm tư thế nào cũng thoải
Mà tình mình đã nói đó thôi
Cái ngày đó chẳng vời xa lắm
Gắng chờ thêm cho thắm tình nồng
Suối có nguồn biển đông mới có
Rồi tuần hoàn theo gió về thôi
Quy luật ấy rõ rồi em nhỉ
Hãy tự tin vững chí yên lòng
                                             M.D
Phong lan gặp buổi bình minh 
Lòng ta đã thấy cảm tình hoa ơi
Phong lan hương sắc tuyệt vời
Sắc hương hoa đã chiếm đầy hồn ta
Làm cho ngày tháng trôi qua
Ta luôn vương vấn nhớ hoa ngậm ngùi
Hoa thì cứ mãi chơi vui
Vô tình đâu biết ta ngậm ngùi nhớ hoa
Nhớ hoa bởi thích điểm là
Sắc màu giản dị với là hương thơm
Thích hoa ta mãi thích luôn 
Điều mà thích nhất là hương hoa nồng
Thích hoa ta mãi ước mong
Đời ta có được hương nồng của hoa
                                                      M D